Ối bà ôi!
Từ ngày mà bà thác đi
Nhớ bà hết đứng hết đi lại ngồi
Kêu trời thì trời trên cao
Van đất đất vắng nơi nào không thưa
Trời nắng trời lại đổ mưa
Lòng tôi tế tái như cưa nát lòng
***
Suối vàng bà có thương tôi
Làm manh làm mối cho tôi một bà,
Để bà quét cửa quét nhà
Cơm dẻo canh ngọt thay bà bà ôi
Tưới cây rồi lại cắt chồi
Để cây tươi tốt đâm chồi nở hoa
***
Ối bà ôi!
Tôi nay tuổi đã già rồi
Mình tôi thui thủi có tôi vắng bà!
Ối bà ôi!
Vắng bà nhớ lắm bà ôi!
Nhớ từng giọng nói nụ cười hồn nhiên
Nhớ bà lắm lúc phát điên
Hình bà luôn ở bên hàng ngày
Vắng bà 49 ngày nay
Lòng tôi canh cánh nhớ ngày con xuân
Cuộc đời tiền vận gian truân
Hậu vận sung sướng bà tuân lệnh trời
Đột quỵ chẳng nói nửa lời
Không than, chẳng thở với tôi điều gì
Ối bà ôi!!!!
Suối vàng bà được thảnh thơi
Bà vui cảnh Phật bà chơi cảnh chùa
Một năm suốt cả bốn mùa
Thương bà tôi khóc mà chua chát lòng
Bà ốm tôi bế tôi bồng
Tôi xoa, tôi bóp cho lòng bà vui
Nhìn tôi bà nở nụ cười
Mặt nhìn tận mặt như người trong tranh
Giữ trọn phẩm chất thanh danh
Tôi đành ở vậy trở thành nhà sư, bà ôi... là bà ôi!!!
Tác giả: Nguyễn Xuân Sơn, U90
Xem cụ thể thiện tại video sau